Thứ Ba, 7 tháng 6, 2016

Tuổi Hoa Hội Ngộ


 Kỷ niệm một năm ngày mất của bác Nguyễn Trường Sơn

Trung Võ, Nguyễn Thái Hải, Kim Hài, Quyên Di, Minh Vĩnh, Hà Tĩnh, Quang Võ
Chào các bạn,

Ngày 22 tháng bảy, mình đăng lại truyện “Tiếng chuông dưới đáy biển” của bác Nguyễn Trường Sơn. Chẳng thể ngờ là chỉ ít hôm sau, mình sẽ được tham dự một sự kiện đặc biệt có liên quan, một buổi lễ đầy ý nghĩa, một buổi họp mặt đáng nhớ nhất trong đời mà mình từng ước ao hồi bé: Cuộc hội ngộ Tuổi Hoa!

Đó là buổi lễ cầu siêu bác Trường Sơn do anh Quyên Di, một cây bút từng gắn bó với Tuổi Hoa, khởi xướng. Ban đầu, khi nghe Thục Đoan báo lại, thú thật là mình không định đi vì mình ở xa quá, hôm đó lại không biết có bận gì không. Nhưng rồi mình quyết định “lên đường”, nhất là khi đọc được tin nhắn của chị Kim Hài, vì mình linh cảm thấy đây là cơ hội “ngàn năm một thuở”, và cũng có thể là duy nhất, mình được gặp những “người của ngày xưa”, những người mình vô cùng hâm mộ, mặc dù mình cũng chưa biết sẽ có mặt những ai nữa!

Do sợ trễ nên mình tranh thủ đi thật sớm để trừ hao, cuối cùng hóa ra mình là người đến sớm nhất, trước cả anh Quyên Di luôn! Tất nhiên sau đó là một màn tìm kiếm nơi cần đến. Nhưng tìm mãi mà cũng không thấy có dấu hiệu gì, mình còn đang lớ ngớ thì may sao mình gặp anh Quyên Di từ ngoài cổng đi vào. Vừa gặp anh mình nhận ra ngay vì tuy chưa gặp, mình đã có hân hạnh làm quen với anh và thấy anh trên facebook ngày một! Mừng quá, mình xán lại hỏi thăm liền, rồi “ngoan ngoãn” theo anh, cùng với những học trò của anh từ nước ngoài về, vào nơi liên hệ.

Rồi mọi người cũng lần lượt kéo vào. Người đầu tiên mình gặp là người mình ít nghĩ đến nhất: con trai lớn của họa sĩ Vi Vi! Anh chàng còn dắt cả “ái nữ” đi theo. Tất nhiên là mình không bỏ lỡ cơ hội kéo ghế lại làm quen liền. Con trai của thần tượng chứ phải đồ bỏ đâu! Mà mình cũng đã kết bạn với anh chàng trên facebook rồi đấy chứ, chỉ có điều là “kết rồi để đó” thôi chứ chưa nói năng gì hết! Tiếp theo đó là những nhân vật quen thuộc: anh Nguyễn Thái Hải, chị Kim Hài, anh Hà Tĩnh, toàn những tượng đài sừng sững của Tuổi Hoa!

Khỏi phải nói cũng biết câu chuyện của những người quen cũ diễn ra rôm rả như thế nào. Mình ngồi giữa anh Nguyễn Thái Hải và chị Kim Hài nên nghe và nói với hai người là chính. Các bạn không biết thì thôi, mình cũng là người quen đấy nhé! Anh Nguyễn Thái Hải thì mình đã gặp rồi, còn chị Kim Hài thì quen qua mạng thôi nhưng mà cũng “thư đi tin lại” nhiều lần lắm. Trong khi trò chuyện, chị Kim Hài tranh thủ giới thiệu mình một cô rất ấn tượng ngồi phía đối diện, bảo là con gái út của bác Minh Quân. Ồ, đã có con trai, giờ lại thêm con gái của thần tượng nữa, mình cảm thấy thật là hân hạnh quá chừng!

Tiếc là không có thời giờ để trò chuyện lâu hơn vì phải dành thời gian hành lễ. Lễ cầu siêu diễn ra đơn giản mà không kém phần trang nghiêm, với những nghi thức tôn giáo do các linh mục chủ trì, chắc là rất quen thuộc, nhưng do mình không có đạo nên cũng chỉ hiểu lờ mờ vậy thôi. Rồi đến phần phát biểu cảm tưởng: những người có liên quan đều lần lượt kể lại nhiều kỷ niệm khó quên với Tuổi Hoa, với người đã khuất. Anh Quyên Di cũng có mời mình phát biểu nhưng mình thấy quá trưa, lại cũng không biết nói gì vì dù sao thời đó mình cũng còn nhỏ, nên “nhỏ nhẹ” từ chối!

Vui nhất là phần sau lễ, mọi người tranh thủ thời gian quý báu còn lại để làm quen, han hỏi, nhắn nhủ nhau. Mình cũng không bỏ lỡ cơ hội, làm quen với con gái bác Minh Quân và cả một người mê Tuổi Hoa mà mình vừa kết bạn trên facebook là bạn Lan Hoàng (rất tiếc là bạn Marygold không đến được). Sau đó là màn chụp hình lưu niệm. Rồi một số bận việc ra về, những người còn lại thì kéo nhau đi ăn trưa. Mình cũng muốn đi theo để nghe thêm những hồi ức Tuổi Hoa của các anh chị nhưng tiếc thay mình lại có một cuộc hẹn. Do không lường trước được buổi lễ kéo dài, mình đã hẹn với anh bạn lúc 10 giờ rưỡi. Kết quả là mình bị trễ hẹn, không thể để anh bạn réo mãi nên mình đành lặng lẽ ra đi, thật là uổng quá chừng!

Thời gian gặp gỡ ngắn ngủi vậy thôi, nhưng cũng đã kịp đọng lại trong lòng mình những ấn tượng khó phai về cuộc hội ngộ của cả ba thế hệ! Thế hệ thứ nhất có anh Hà Tĩnh từng trải và suy tư, anh Quyên Di hoạt bát và duyên dáng, chị Kim Hài điềm đạm mà ân cần, anh Nguyễn Thái Hải sôi nổi mà không kém phần dí dỏm. Thế hệ thứ hai có bạn Trung Võ, con trai anh Vi Vi rất dễ gần tuy có vẻ ngoài hơi nghiêm nghị, con gái bác Minh Quân thì tươi tắn nhiệt tình, cả bạn đọc hâm mộ Tuổi Hoa nữa chứ, thật là trong trẻo, hồn nhiên dù tuổi đã ngoài năm mươi (mình đoán vậy)! À, tí nữa thì quên, còn thế hệ thứ ba nữa chứ! Đó chính là đại diện duy nhất, có một không hai, con gái bạn Trung Võ, cháu nội của họa sĩ Vi Vi. Đây chính là một thế hệ tương lai đầy hứa hẹn… không biết gì về Tuổi Hoa, hi hi! Nhưng thôi, chuyện đó để hạ hồi phân giải.

Đáng lẽ đây sẽ là một ngày vui trọn vẹn nếu không có chứng mất ngủ quái ác đã hành hạ mình suốt đêm hôm trước, đã vậy còn phải dậy thật sớm để đi cho kịp nữa. Hậu quả là mình đã đến dự lễ với gương mặt bơ phờ, hốc hác, thất thần trông thật thảm! Đúng như người ta thường hay nói: trong cái may có cái không may! Bình thường mình đã vốn xấu trai rồi, nhưng nếu mà tỉnh táo một chút thì trông cũng không đến nỗi, đằng này… Bởi vậy mà khi thấy có nhiều máy ảnh giơ lên mình đã than thở với chị Kim Hài rồi. Kết quả không ngoài dự đoán. Mình không biết nói sao hơn là gởi đến mọi người lời xin lỗi muộn màng cho sự cố ngoài ý muốn này.

Dù sao cũng còn một điều an ủi là trước đó hai ngày, mình đã tình cờ tìm lại được một truyện ngắn mà trước đây mình không để ý lắm, có lẽ vì nó hơi… ngắn. Trong truyện có các nhân vật bé Tu và cu Tún, những cái tên nghe vừa lạ vừa quen. Thôi đúng rồi, hai cái tên này mình thấy hoài trên facebook, đúng là tên gọi thân mật của con anh Vi Vi rồi! Mình đọc lại tự nhiên thấy hay hơn hẳn, thế là mình đánh máy luôn định để hôm nào thuận tiện sẽ đăng. Có ngờ đâu lại gặp được nhân vật… phụ hai ngày sau đó (nhân vật chính là bé Tu, cu Tún nhà ta chỉ xuất hiện có chút xíu!). Đúng là số mình có duyên với… Tuổi Hoa thật! Thế là mình có được món quà nho nhỏ gởi con trai anh Vi Vi làm kỷ niệm.

Cũng là để kỷ niệm ngày đáng nhớ này, mình quyết định đăng truyện ngắn trên vào hôm nay. Mình đã xin phép bạn Trung Võ được đăng kèm tấm hình gia đình bạn ấy hồi năm 1973 và được bạn ấy vui lòng chấp nhận. Tấm hình đã cũ, đã bạc màu, nhưng là chứng tích những ngày hạnh phúc của gia đình người mình hâm mộ. Mời các bạn vào xem:


Quang Võ