Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

Quà Nhỏ Giáng Sinh


Trưa Chúa Nhật 17/12 có messenger của Quang Võ nhắn: "...anh cứ tà tà ngồi nhà đợi quà của em tới", chờ cứng cả lưng, gần tối hôm qua ông chuyển phát nhanh mới đem tới. Đây là Giáng Sinh thứ 2 có quà rất dễ thương của Quang Võ. Điều thú vị hơn là lần này có Tuổi Hoa 215 số Giáng Sinh 1973, ngay trang đầu có con dấu KÍNH BIẾU đóng khung bằng mực son đỏ. Thấy con dấu son lòng bỗng reo vui như lâu ngày gặp lại bạn thân. Ở Tuổi Hoa có hai con dấu này, một ở Thầy Quản lý ( phòng phát hành), và một ở Tòa soạn, tôi thường dùng đóng trên các tập báo biếu thân hữu, các tác giả có bài đăng báo, các giải thưởng...,trước khi chuyển xuống Phòng phát hành gửi Bưu Điện. Rất có thể chính tôi đã "đóng" con dấu này đây !
 
Rất cảm ơn Quang Võ đã ưu ái chia sẻ cả những "kỷ niệm" của riêng mình cho bằng hữu ! Chúc một Mùa Giáng Sinh Ấm Áp và An Bình.


HÀ TĨNH          
 (Nguyễn Hữu Thuần) 
 


 

Chủ Nhật, 17 tháng 12, 2017

Facebook, Tuổi Hoa và Tôi


... Con gái nói, để con làm Facebook cho mẹ. Hồi đó đúng là nhà quê, chả biết nó có ý gì, nhưng cũng gật đầu, ừ làm cho mẹ. Ban đầu chưa quen, tôi mất nhiều thời gian để thao tác, tìm hiểu cách post hình ảnh, bài vở, comment… để rồi rất vui khi thấy trên màn hình, một thế giới khác rộng mở, hư hư ảo ảo nhưng cũng rất ấm cúng, tràn đầy hoa thơm cỏ lạ. Đầu tiên là tìm bạn, hễ thấy tên quen là kết nối, bạn học, bạn văn thơ, học trò, con cháu… bây giờ cũng đã hơn 200 bạn, nhiều người có đến mấy ngàn friend, đọc comment chắc mờ mắt!
 
... Một sớm mai thức dậy, chợt thấy FB mình tràn đầy hoa tươi cùng những lời chúc mừng Happy Birthday, nhìn lên lịch, mới nhớ hôm nay là ngày sinh của mình, lòng bỗng nhẹ nhàng siết bao. Không phải ai cũng nhớ đâu, nhờ FB đó. FB sẽ nhắc nhở nếu mình có ghi ngày sinh trên đó, để các friends cùng chia sẻ ngày vui. Có nhiều người không ghi năm sinh, có người ghi trẻ lại vài tuổi, thậm chí cả chục tuổi, không sao cả, chủ yếu là vui. Nhiều khi, FB bị hố trầm trọng. Nhớ có lần FB chúc mừng Thùy An và Kim Hài đã kết bạn được 2 năm, lập tức anh chàng Võ Thế Chương comment liền: “Nếu tôi không lầm thì 2 sư tỷ này đã quen nhau gần 60 năm trước.” Tức cười muốn chết.

Vui nhất là gặp lại gia đình Tuổi Hoa. Không ngờ mình lại có nhiều fan hâm mộ thế (xin đừng ném đá!). Lại kết nối thêm. Có em còn thuộc lòng những câu mình viết trong truyện, chắc ngôn ngữ đặc sệt chất Huế đã gây ấn tượng làm em nhớ mãi. Đó là Tương Giang, bạn tri kỷ của nhà thơ Trần Dzạ Lữ – người làm thơ tình hay nhất VN (ý riêng của Thùy An mà thôi). Tương Giang người miền Nam, ăn nói nhỏ nhẹ, có nụ cười rất xinh. Hôm họp mặt ở nhà Kim Hài, em đọc thuộc lòng cho tôi nghe câu giọng Huế bằng giọng Sài Gòn: “Mi đi mô mà thẳng cò o ngón, tau chờ mi đến rã cùi thúi cuống vẫn chưa chộ mi về.” (trong cuốn Vườn Cau Nước Dâng), tôi không biết nói gì vì cảm động. Tương Giang cũng làm thơ và đã tặng tôi tập thơ Khúc Du Ca Số Phận vừa mới phát hành. Một kỷ niệm làm tôi nhớ hoài, sau 1975, trường tôi dạy bị giải thể, tôi được chuyển qua trường Hồng Đức, phụ trách môn Vạn Vật lớp 12, thay cho cô giáo đã di tản. Nhớ hôm đó, tôi dạy bài Hệ Tuần Hoàn, mỗi lần tôi xoay lưng viết bảng, là đằng sau có tiếng xì xào, quay lại, tất cả im lặng phăng phắt. Giảng bài xong, tôi bảo: “Có em nào thắc mắc gì, cứ hỏi cô.” Một nữ sinh bàn cuối, rụt rè đưa tay lên: “Thưa cô, cô có phải là… Thùy An không ạ.” Viết đến đây, chợt nhớ năm 1992, khi cuốn Nắng Lụa của Kim Hài – Thùy An tái bản, có một fan đến xin chữ ký. Nghe chị chủ hàng sách kể lại, fan ấy nói “Không ngờ KH–TA già thế.” May mà khi đó, chúng tôi mới ngoài 40.

Khi Nguyễn Thục Đoan và Mary Gold đưa tủ sách Tuổi Hoa lên trang Web Hạt Nắng, rồi sau đó là một địa chỉ khác lộng lẫy qui mô hơn, tôi như trở lại thời tuổi trẻ, mới thấy khâm phục những người yêu Tuổi Hoa, đã không quản công sức, bỏ thời gian ra đánh máy những tác phẩm của các tác giả Tuổi Hoa xưa. Từ ngày đẹp trời ấy, những đóa hoa Xanh, hoa Đỏ, hoa Tím dần dần xuất hiện, lung linh trên những trang Web thân hữu, tỏa hương thơm nhẹ nhàng thanh khiết… đúng là HƯƠNG XƯA… còn đó tiếng tre êm ru, còn đó bóng đa hẹn hò, còn đó những đêm sao mờ hồn ta mênh mông nghe sáo vi vu… (Cung Tiến). Đến thời điểm bây giờ, Tủ Sách Tuổi Hoa trên mạng gần như đầy đủ, đem lại biết bao niềm vui cho bạn đọc và các tác giả nay đã người còn kẻ mất, nửa thế kỷ qua rồi còn gì!

Tính tôi rất dè dặt, chỉ thấy người quen hoặc những người không quen nhưng biết rõ họ là ai, mới kết bạn. Bởi vậy, tôi confirm với Quang Võ rất trễ. Trời, đến bây giờ chị mới chịu kết bạn với em!!! Sorry em hi hi hi… Quang Võ là Đèn Biển, chủ nhân của Blog Tuổi Hoa và hơn thế nữa. Tôi tâm đắc nhất là câu: “Kỷ niệm đẹp của tuổi thơ là cái gối tựa rất êm khi về già.” Tôi nghĩ đó là ý tưởng của Đèn Biển, nhưng em nói không phải, rứa thì của ai? Quang Võ là một trong những cao thủ đánh máy những con chữ, đỡ đầu cho những trang sách Tuổi Hoa tái sinh. Trên Blog của em, post đầy đủ ba loại sách Tuổi Hoa, những bài thơ, truyện ngắn in trong Bán nguyệt san Tuổi Hoa và nhiều chương mục khác. Hồi tủ sách Tuổi Hoa thành lập, tôi nghĩ Quang Võ còn bé lắm, vậy mà tình yêu của em đối với Tuổi Hoa thật mặn mà sâu đậm. Em đánh máy từng trang viết của các tác giả bằng tất cả tâm hồn, ghi nhận những điều hay ý đẹp và những thắc mắc không quên. Nên khi kết nối được, em hỏi tôi ngay, chị ơi, trong Vùng Biển Lặng có câu hai cô bé nói với nhau: “ông Ninh đau nặng” là sao hở chị? Đó là… các bạn thử đoán xem, câu phổ biến của Huế đó. Nhớ mãi câu nói vui của Quang Võ, nhờ chị mà em không bị bão tố phong ba, ý nói Đèn Biển mà gặp Vùng Biển Lặng là không hề gì. Còn một chuyện nữa, là có 1 bài hát kỷ niệm đêm lửa trại hồi tôi còn đi học … chập chùng trước mắt là ánh lửa soi, chập chùng sau lưng là non là núi, lửa hồng ơi, đời người thanh niên là ánh lửa soi, lửa đời đốt cháy buồn bã sầu ai, lửa hồng ơi… nay muốn nghe lại nhưng quên mất tựa đề. Hỏi ai cũng không biết, ngay đến các nhà chuyên môn về âm nhạc. Trong bài Đà Nẵng – Miền Ký Ức Hoa Niên vừa mới đưa lên FB, tôi có nhắc đến bài hát “bí mật” này, lập tức Quang Võ “bật mí” ngay, đó là bài Lửa Hồng của Phạm Duy, còn kèm theo hình chụp bản nhạc. Đúng là Đèn Biển, soi đâu cũng tới.

Trên FB, tôi còn gặp những người có tâm huyết với Tuổi Hoa như Huy Lê, Đỗ Tris, Nguyễn Xuân Hương, Lâm Nguyễn, Dương Thanh Thông, Chan Lythi… những bạn thơ văn như Lê Phương Liên, Minh Ngọc Nguyễn, Lưu Thị Lương, Tố Hoài, Mai Khoa, Dung Thị Vân, Khánh Chi… các tác giả Tuổi Hoa chưa từng gặp mặt như Quyên Di, Tôn Nữ Thu Dung, Hoài Mỹ, Lê Nguyễn Mai Trắng… vui nhất là Vi Vi, chàng họa sĩ tài hoa, linh hồn của những bìa sách Tuổi Hoa từng làm say đắm biết bao độc giả tuổi trăng rằm. Chắc thấy tên FB hơi lạ, nên anh comment: “Phải Nguyen Thuy-An là Thùy An không? Phải Thùy An của Hoa Bâng Khuâng không?” Nhớ khi cuốn Hoa Bâng Khuâng chuẩn bị in, bác Trường Sơn bảo, cháu muốn vẽ bìa như thế nào? Vì đó là cuốn Hoa Tím đầu tiên nên tôi hào hứng nói, cháu muốn họa sĩ vẽ một thiếu nữ mặc áo lụa màu xanh. Rồi khi sách phát hành, chỉ thấy cô gái mặc áo lụa vàng, nghĩ mà giận… họa sĩ. Nhưng đó là chuyện hồi… con nít, sai một mầu áo đâu có nghĩa lý gì so với bây giờ, sai hẳn cả nội dung cuốn truyện. Tôi từng là nạn nhân nhiều cuốn sách mà hình bìa không dính dáng gì đến nội dung truyện cả. Kêu trời không thấu, đành nhắm mắt cho qua, biết sao bây giờ!

 FB là nhà riêng của mỗi cá nhân, muốn sắp xếp, trang hoàng thế nào thì lương tâm tùy thích. Bạn cứ tha hồ dán lên tường nhà mình những bài thơ, tùy bút, bản nhạc, bức tranh, những đĩa thức ăn do tự tay mình nấu… cho dù bạn không phải là thi sĩ, văn sĩ, nhạc sĩ, họa sĩ hay đầu bếp chuyên nghiệp. Bạn bè vào thăm comment khen vài câu, dù thật lòng hay không, cũng thấy vui rồi. Có người không có tác phẩm, thì đưa hình ảnh lên cùng vài lời chú thích cho mọi người nhìn ngắm, hình con cháu, bạn bè và cả chân dung của chính mình. Hiện nay, chức năng điện thoại như chiếc đũa thần, phục vụ thượng đế từ A đến Z, bởi vậy cho nên trên FB bây giờ, khó mà tìm thấy một người không đẹp. FB là thế giới ảo, đừng quá khắt khe chỉ trích ai cả, nếu bạn thấy không hài lòng một ai đó thì đừng thèm ghé nhà họ nữa hoặc ghét quá, cứ tự nhiên unfriend. Riêng tôi, trân trọng tất cả bạn bè trong list của tôi. Nhờ FB, tôi có thêm bạn mới, tìm lại được những kỷ niệm cũ, bạn bè xưa: Trân Châu, Trần Thị Nga, Lê thị Cử, Minh Tâm, Phạm thị Cẩm, Tịnh Trần, Tịnh Nguyễn, Bích Quân, Tôn Thất Toản, Mai Xuân Lương, Phạm Ngọc Chấn, Vũ Văn Long, Trần Thể Sâm… Ai bảo tuổi thất thập cổ lai hy không điệu? không đẹp? chúng tôi có Hồng Vân rất model và Đặng Thị Thành nay là nhà thơ Đan Thanh, lão hoa khôi trong nhóm 4X chúng tôi đó. Học trò cũng rất thường kết nối: Phương Ngô, Hà Nga, Lưỡng Trần, Phạm Nguyệt, Trần thị Ngân, Kim Yến,Dương Thu, Thu Hồng, Yến Dung, Đỗ Quang Hoành, Ly Hương, Lido Nguyễn… các em bây giờ vẫn còn trẻ khỏe, đi du lịch khắp nơi, karaoke, cà phê cà pháo, đưa hình lên FB làm cô ganh tị quá. Còn nhiều nhưng không nhớ hết, ai bị quên đừng buồn nhé...

(Trích tùy bút Facebook, Tuổi Hoa và tôi) 


THÙY AN            
Houston tháng 12/ 2017

Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

Gửi Hương Hoa Nắng


Chào các bạn,
 
Mình vẫn hay tâm sự với những người quen của Tuổi Hoa là anh Trang Vy (tên thật là Trần Thượng Thái, rất vui tính, đã từng phụ trách mục Dzíc Dzắc trên Tuổi Hoa một thời gian dài trước khi đăng lính và "trao lại" cho "chủ cũ" là anh Hà Tĩnh) ra đi lúc rối reng quá nên không ai kịp viết cho anh vài hàng tưởng nhớ để anh mang theo làm kỷ niệm. Bất ngờ làm sao, hôm kia mình nhận được một bài thơ ký tên là Nhã Uyên, viết về anh Trang Vy với những tình cảm tiếc thương đầy xúc động. Cứ như là tác giả đọc được ý nghĩ của mình vậy! Bài thơ có tựa là Gửi Hương Hoa Nắng (Hoa Nắng chính là bút nhóm văn nghệ do anh Trang Vy làm trưởng nhóm, có rất nhiều thơ đăng trên Tuổi Hoa) Các bạn biết không, mình chỉ nhận được bài thơ, ngoài ra không có một lời nhắn nào khác, nếu không có chị Trần thị Phương Lan nói trước, chắc mình không thể nào biết được Nhã Uyên chính là em gái của anh Trang Vy! Mình quyết định cho đăng bài thơ ngay ngày hôm sau tức là hôm qua, đồng thời gởi cho chị một tin nhắn hỏi thăm tin tức. Không lâu sau, mình nhận được thư hồi âm của chị, kể cho mình nghe thật nhiều chuyện ngày xưa, chuyện về anh Trang Vy, thật là cảm động quá chừng! Vậy là cuối cùng mình đã được toại nguyện, đúng là "cầu được ước thấy"! Anh Trang Vy đang ở một nơi nào đó xa xôi, nơi không có cảnh chém giết hận thù, chắc cũng vui và mãn nguyện khi biết được ở đây vẫn còn nhiều người nhắc tới anh với những tình cảm đầy yêu thương trìu mến. Bài thơ này đáng lẽ mình giới thiệu ngày hôm qua, nhưng vì không muốn ảnh hưởng đến ngày vui của anh Hà Tĩnh nên dời lại hôm nay. Mình có đăng kèm một tấm hình của anh do anh Duy Nguyên (Trần Hữu Nghiêm) scan tặng. Tấm hình thật là quý giá! Chân thành cảm ơn anh và xin mời các bạn vào xem:
 
Anh Trang Vy ( ảnh do anh Duy Nguyên scan tặng)


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Gửi  Người  Mang Tên Trang  
Trong cơn mơ, vẫn thấy anh quanh quẩn

Như  ngày nào vương vấn với nàng thơ

Tuổi học trò, tuổi mới lớn mộng mơ

Trôi theo gió mà hững hờ sách vở

Hồn anh hát,  ca vui từng hơi thở

 Cho đến giờ anh bỏ dở cuộc chơi

Trong một ngày hoa nắng tắt không lời

Trong một chốc buông rơi theo cát bụi...

Như mật ngọt anh cất đầy trong túi

 Tặng cho đời, anh cắm cúi làm thơ

Thơ có duyên nên không đợi không chờ

Anh vội vã ươm mơ khi tuổi nhỏ...

Như cơn gỉó đùa reo trên ngọn cỏ

Như nắng êm làm sáng tỏ vườn xanh

Như ngất ngây lời  chim hót trên cành

Tơ trời có mong manh trong mắt ướt...

Và buổi ấy, ngày qua ngày lần lượt

Mang hồn anh theo vượt những chân chim

Lập bút nhóm, anh vẫn cố đi tìm 

Vần thơ lạ  trong tim anh mới nở

Hát đi anh, nàng thơ anh nặng nợ

Nàng vẫn chờ... anh dang dở  mối duyên

Dẫu phong ba làm ̣đắm vỡ con thuyền

Những dòng chữ anh để đời không chết

Người mộng mơ... chuyện kể hoài không hết

Như mối tinh đầu cuối với nàng thơ

Khi nắng tắt, hồn lặng lẽ trong mơ

Se sẽ gọi tên anh trong gió lộng

Và như vậy, đọc bài thơ sống động

Là vườn hồng là cửa rộng đón anh

Không thành công nhưng anh đã thành danh

Theo ý ngọc, lời vàng anh để lại

Dòng thơ mới có làm anh thư thái

Xin một lần được hái trái yêu thương

Hạt giống kia anh vương vãi trên ̣đường 

Đã kết quả thơm hương theo Hoa Nắng.

                                                          Nhã  Uyên
                                           Thương Tặng Anh Trang Vy

Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2017

Hồi Ức Tuổi Hoa... Niên


Tôi muốn viết về Tuổi Hoa thương yêu của tôi tất cả bằng những chữ viết hoa, như thế mới đủ nói lên cõi lòng của tôi  đối với Tuổi Hoa, lúc này! Được trân trọng, nâng niu như là một trong những kỷ niêm đẹp nhất của thời niên thiếu, lúc chưa biết đến tình yêu đầu,  Tuổi Hoa lúc ấy cũng giống như tình yêu đầu của tôi vậy! 
 
Nếu chỉ nói đến Tuổi Hoa như một tờ báo thì trừu tượng quá! Không! Tuổi Hoa của tôi  hiện thực hơn thế nhiều! 
Tờ báo đầu tiên trong đời đăng bài viết của tôi là trang Mai Bê Bi (My  Baby) của nhật báo Chính Luận. Tôi còn nhớ  bài thơ đầu được đăng  tên là Vần Thơ Mùa Hạ tôi sáng tác năm lớp nhì tức là lớp bốn bây giờ.  Như sau : 
Vần Thơ Mùa Hạ 

Hạ đã sang
Lòng rộn ràng
Vui chân bước
Đi lang thang 

Đường thật đẹp
Nhịp bước êm
Một cánh phượng
Rơi bên thềm 

Ve rộn rã
Trên cành me
Sang mùa hè
Bé vui nghe! 

Cao nguyên đó
Vũng tàu đây
Đợi chân bé
Ngát hương ngây! 

Còn về văn là bài Giàn Ti Gôn tôi viết và được đăng cũng  ở Mai Bê Bi Chính Luận  năm tôi 11 tuổi. Lúc đó tôi viết rất dữ, nhiều nhất là những tản văn xuôi, và cũng rất hay,  đối với một đứa trẻ chỉ 11 tuổi (ý kiến cá nhân). Giờ đây tôi chỉ còn nhớ được tựa  đề những bài đó mà thôi, ví dụ như Trên Thiên Đường Ký Ức, Lời Con Hươu Sao,, Quê Ngoại... Nhưng bài được đăng lia lịa như thế khiến tôi đâm ra chán, và tôi bắt đầu nhìn quanh để tìm những đỉnh núi cao hơn, hiểm trở hơn để chinh phục!. Đó chính là lúc Tuổi Hoa bước vào cuộc đời tôi, và để lại dấu ấn vô cùng sâu đậm tới tận bây giờ, để tới khi tôi tìm lại được vết tích của Tuổi Hoa trên mạng vào tháng 5/2017, và biết được hung tin chú Trinh Chí đã qua đời, nước mắt của tôi đã lặng lẽ rơi.

Thuở ấy tôi mơ mộng lắm. Các bạn trạc tuổi tôi chắc cũng biết được đời sống tại miền Nam nói chung và Sài gòn nói riêng trước 1975 là thế nào : chỉ toàn là hoa với bướm, là thơ và nhạc, là trăng với sao... và nếu chiến tranh đêm đêm có nhẹ nhàng nhắc nhở, thì đó cũng chỉ là "những đóm mắt hỏa châu" vụt sáng trên nền trời đêm lặng lẽ, hoặc thi thoảng có tiếng đại bác xa xa vọng về, khiến "người phu quét lá bên đường quét cả nắng vàng quét cả mùa xuân" "dừng chổi lắng nghe"! Nói chung, lúc ấy có lẽ vì còn nhỏ quá, nên tôi đã nhìn đời qua một màn sương, nhưng sau 1975, sương đã tan rồi!  

Tôi nói Tuổi Hoa đối với tôi hiện thực lắm, là như vầy : 
 
Tôi không nhớ tôi đã gởi cho trang Đồng Cỏ Non của báo Tuổi Hoa bao nhiêu bài rồi mới được đăng, hay ngay từ những bài đầu tiên thì bài tôi đã được đăng rồi! Tôi thiên về trường hợp 2 hơn!  Tôi quý nhất, thương nhất, và nhớ nhất những tác phẩm đầu tiên ấy ở Tuổi Hoa, năm tôi 12 tuổi. Ba bài được đăng liên tục trong ba kỳ báo liên tiếp, số 140, 141, và 142 gồm hai bài thơ và một đoản văn tên Trời Xanh Giao Mùa, đã khiến tôi "lọt vào cặp mắt mang kiếng cận" của anh Trang Vy  trưởng nhóm Hoa Nắng, và ngay từ lúc đó, anh đã muốn mời tôi gia nhập vào nhóm rồi, chỉ có điều anh chưa ra tay! Sau này khi anh Trang Vy đã lục tìm ra được địa chỉ  tôi thường  ghi  ở cuối  bản  thảo khi gởi bài đến tòa soạn, anh đã lui tới nhà tôi năm ba lần, lúc đó là một tiệm bán sách, lấy cớ là để mua sách nhạc, và cứ hỏi han tôi linh tinh như học lớp mấy, học trường nào, cầm tập vở của tôi đang ngồi vừa học bài, vừa coi hàng lên xem nhãn vở, rồi nói, còn nhỏ mà giỏi quá ha... nhưng tôi đã không lấy gì làm lạ, vì vẫn  thường  gặp  những  người  khách  tới mua hàng vui tính như thế. Cho đến một hôm, tôi nhận được một lá thơ nét chữ rất đẹp gởi theo đường bưu điện. Thì ra người thanh niên khoảng 21, 22 tuổi, mang kiếng cận, trông như một sinh viên, nói giọng Nam lai Trung, đi xe Honda dame đó  chính là anh (không phải là chị!) Trang Vy. Anh viết thơ đó để làm quen và mời tôi vào nhóm Hoa Nắng. Anh viết rằng chú Trinh Chí có "tật" đăng ba bài của một cây viết mới, liên tiếp trong ba kỳ báo  liên tục, có lẽ như một cách giới thiệu cây viết mới đó, giống như trường hợp của tôi vậy! 

Nhưng người gây ấn tượng nhất với tôi trong tòa soạn Tuổi Hoa  lúc bấy giờ không phải là anh Trang Vy, mà là chú Trinh Chí. 

1/ Trước hết là vì những bài thơ, bài văn của chú đăng trên Tuổi Hoa rất hợp với sở thích của tôi.  Sau này tôi đọc thấy có một người nói  không thích  thơ văn của chú Trinh Chí vì "hiền lành quá"! Tôi phải viết  thêm ở đây là ngoài chú Trinh Chí ra thì hai cây viết Tuổi Hoa vẫn để lại dư âm trong lòng tôi cho tới tận bây giờ, là hai cây viết mang tên (hoặc bút hiệu) Du Tử và Hoa Cỏ May. Tôi còn nhớ tôi đã thắc mắc rất nhiều về Du Tử, rằng người này là trai  hay hay gái, có thật sự "yêu sớm" và yêu đơn phương một anh chàng lãng tử như trong những bài viết ít ỏi của Du Tử hay không... Dù người này viết rất ít, nhưng bài nào cũng để lại trong lòng tôi những nỗi buồn man mác nhưng sâu sắc. Ngoài ra, đây đó trên báo Tuổi Hoa,  có những câu thơ gây xúc động như : 
Bao giờ cháu được về thăm ngoại
Giữa lúc non sông rộn thái bình
Hái sắc hoa mua còn tím nở
Cài lên tóc biếc mộng ngày xanh
(Mộng ngày xanh, Liên Kh)
Hay : 
Mười mấy năm qua giờ con lớn
Ngước mắt mong tìm ngôi sao xưa
Sao còn sáng nhưng mong manh quá
Sắp lịm trong bầu trời chuyển mưa
(Vì Sao Xưa, Hoa Cỏ May)

Và cả những hình ảnh minh họa dí dỏm, ngộ nghĩnh, đáng yêu của chú ViVi như trong bài Giọt Nước Mắt Đen chú vẽ cô bé khóc nước mắt màu đen vì đã quệt mascara của mẹ trong lúc nghịch ngợm, hay chú bé mắt tròn xoe chống cằm nhìn lom lom lên tường  có một đàn kiến đen đang bò trong bài Đoàn Diễn Bình Âm Thầm trên trang Đồng Cỏ Non, là những yếu tố sống động khiến Tuổi Hoa vẫn đậm nét trong lòng tôi, khi viết bài hồi ức này. 

Nhưng tôi phải quay lại nói về chú Trinh Chí "của tôi" đây! 

2/ Tôi cũng quí chú Trinh Chí vì chú đã đăng bài của tôi, trong khi lúc đó vì còn quá nhỏ, chỉ mới 12 tuổi,  chính tôi đã không tin vào khả năng, (hay tài năng) của chính mình! 

3/ Là vì chú Trinh Chí hiền ơi là hiền! Thật ra, tất cả các chú trong tòa soạn báo Tuổi Hoa ai cũng chẳng những hiền, mà lại còn rất vui tính nữa! Nhưng vì chú Trinh Chí phụ trách trang Đồng Cỏ Non, và tôi thì hay gởi bài cho trang đó, nên ít ra chú ấy còn biết được tôi là ai! Có lần vào trang  Cánh Nhạn Đồng Xanh, thấy chú Trinh Chí trả lời thắc mắc  của bạn đọc hỏi về tôi, rằng:  "cây viết A học lớp 11, cây viết B học lớp 12, còn TTPL mới học lớp 8!"  Vào chiều  thứ bảy khi tan học về, tôi cùng vài  đứa bạn thường ghé tòa soạn chơi, nhưng cũng có khi tôi chỉ tới một mình, và thấy các  chú trong ban biên tập báo Tuổi Hoa  hễ tụ họp nhau lại thì cứ vui như tết, chuyện trò đùa cợt râm ran như pháo nổ vậy! Chú Hoàng  Đăng Cấp mắt tròn xoe (nhưng không ngơ ngác đâu nhé!  vì chú ấy có thể trả lời mọi théc méc của độc giả đấy!) và đeo kiếng cận, tóc loăn xoăn; chú Trinh Chí  khoảng chừng 25, 26  tuổi, vóc dáng thư sinh, và hiền ơi là hiền, mình lặp lại lần nữa  đấy ! ; chú ViVi ốm ốm, cao cao,  và hình như chỉ toàn mặc đồ lính. Có  lần một chị  mà  tôi không nhớ là chị nào,  nói với chú ViVi rằng mắt chú ViVi ngộ ngộ, cứ  xỉa xỉa ra! ! Thì chú ấy đáp lại liền rằng, mắt người ta vầy mà hô xỉa xỉa, làm như mắt có  gai!  Và cả tòa soạn được dịp cười ồ. Tôi thường hay ví chú Trinh Chí thương yêu của tôi,  cũng như toàn tòa soạn  báo Tuổi  Hoa, giống như nhân vật chính trong truyện The Catcher In The Rye (Bắt Trẻ Đồng Xanh) của nhà văn Mỹ J.D.Salinger, là một cậu bé tên Holden, với một ước mơ cũng "bé nhỏ" không kém, đó là đuổi bắt tất cả những ai đi ngang qua và quấy rầy, gây phiền nhiễu cho lũ trẻ đang hồn nhiên, vui vẻ nô đùa trên cánh đồng xanh. 

Vâng! Tất cả các chú, các bác trong ban biên tập báo Tuổi Hoa chính là những người đã canh giữ thiên đường tuổi thơ của chúng tôi lúc bấy giờ, để tuổi hoa niên của chúng tôi luôn giữ mãi một màu trắng tinh khôi như tà áo học trò, một màu hồng ấm nồng như kẹo ngọt, và một màu xanh xanh biếc như bầu trời trên Đồng Cỏ Non thân yêu của tôi. Xin hãy nhận nơi đây một lời tri ân tận đáy lòng, dù đã muộn màng. Tôi cũng xin dâng những nén hương lòng chiều nay  gởi tới chú Trinh Chí và anh Trang Vy,  hai hình bóng thương yêu trong dĩ vãng, đã gắn kết tôi lại với ........... 

BÁN NGUYỆT SAN TUỔI HOA 

Trần Thị Phương Lan        
(Bút Nhóm Hoa Nắng)         
Sài gòn, ngày 3 tháng 6, năm 2017

Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2017

Con Dế Mùa Đông


(Trên facebook của họa sĩ Đình)

Dinh-van Nguyen

9 tháng 2

Cám ơn Quang Võ đã sưu tập những bài viết của mình đăng trên bán nguyệt san Tuổi Hoa cách đây hơn 45 năm! Rất tức cười là đọc lại tưởng chừng như mình không phải là tác giả của các bài viết ấy, mà cách hành văn coi bộ "trong sáng" hơn bây giờ. Ngày xưa chỉ nói triệu, bây giờ phải nghe mấy trăm tỉ đồng!

https://tuoihoandmore.blogspot.com/2015/01/lich-su-so-hoc.html
https://tuoihoandmore.blogspot.com/2014/01/tien-trinh-cua-lich.html
https://tuoihoandmore.blogspot.com/2013/02/ran.html

Nguyễn Thi Hùng : Dear anh Van, tôi có 1 số bài viết trên Tuổi Hoa, 3 bài, làm sao search lại ? (9 tháng 2 lúc 20:53)

Dinh-van Nguyen : Anh có thể hỏi blogger Quang Võ theo email denbien2005@gmail.com Trang web nầy không có chức năng search bài, nhưng Quang Võ biết tất cả và sẽ tìm ra! (9 tháng 2 lúc 23:17)

Quang Võ : Nguyễn Thi Hùng, tên nghe quen lắm! Có phải anh trước đây ký tên là Hoàng Đại Nguyễn Thi Hùng không? (9 tháng 2 lúc 23:25)

Nguyễn Thi Hùng : Dạ đúng ạ, số Tết Mậu Thân, sau đó một truyện lấy tên NTH và 1 truyện nữa, tôi nhớ tựa của 3 truyện thì có tìm ra được không ? (9 tháng 2 lúc 23:28)

Nguyễn Thi Hùng : Tên 3 truyện là : Giao thừa em có biết, Sỏi đá và Con dế mùa đông (9 tháng 2 lúc 23:32)

Quang Võ : Nhớ tựa thì chắc chắn sẽ tìm ra anh ạ! Không nhớ tựa thì... có khả năng tìm ra, hi hi! (9 tháng 2 lúc 23:33)

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha, cám ơn anh, anh có trong ngành Y không? (9 tháng 2 lúc 23:34)

Quang Võ  : Dạ, rất... may là không anh! Anh chờ một thời gian nhé! Sẽ gởi anh sau khi tìm đủ bài! (9 tháng 2 lúc 23:35)

Quang Võ : À, còn truyện Mưa Cao Nguyên anh còn nhớ không anh? (9 tháng 2 lúc 23:37)

Nguyễn Thi Hùng : À số năm nào anh nhỉ? (9 tháng 2 lúc 23:37)

Quang Võ : Số 165 năm 1971 (9 tháng 2 lúc 23:38)

Nguyễn Thi Hùng : Hay quá, có những truyện tôi gửi trước nhưng anh Trường Sơn đăng trễ, thôi tối chủ nhật này xin phép mời anh và anh Dinh-van Nguyen đi cụng ly để ... cám on hai anh vì Loss is found nhé ? (9 tháng 2 lúc 23:42)

Quang Võ : À, em tìm ra rồi. Truyện Giao thừa em có biết ở số Xuân Kỷ Dậu chứ không phải Mậu Thân. Do ký là Hoàng Đại nên em không biết! (9 tháng 2 lúc 23:44)

Quang Võ : Chuyện cụng ly chắc đợi anh Đình về nước... lần sau, hi hi! (9 tháng 2 lúc 23:45)

Nguyễn Thi Hùng : Dạ đúng rồi anh, bìa màu đỏ. (9 tháng 2 lúc 23:45)

Quang Võ : Thôi, khuya rồi. Hẹn anh hôm khác! (9 tháng 2 lúc 23:48)

Nguyễn Thi Hùng : Dạ good night anh. (9 tháng 2 lúc 23:56)


(Trên inbox của Nguyễn Thi Hùng)

10 tháng 2 16 : 37

(Ảnh chụp truyện ngắn Giao thừa em có biết)

Nguyễn Thi Hùng : Cám ơn anh rất nhiều.

Xin gửi tiếp các truyện kia nữa nhé

Quang Võ : Dạ, em đang gởi đây anh.

(Ảnh chụp truyện ngắn Sỏi đá và Mưa cao nguyên)

Quang Võ : Dạ, em xin hết, hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Thanks em rất nhiều.

Nếu được em gửi cho anh hình bìa mấy số này luôn nhé.

10 tháng 2 23:19

(Hình bìa Tuổi Hoa các số 100, 105, 165)

Quang Võ : Xong rồi đó anh!

Nguyễn Thi Hùng : Cám ơn em, hay quá!

Thanks so much!

Good night em nhé!

12 tháng 2 14:03

Nguyễn Thi Hùng : Dear Em,

Anh nhớ truyện đó (Con dế mùa đông) anh lấy bút hiệu khác và được TH in vào số báo trong năm 70 và 71 thôi em.

Thanks em nhiều and beautiful Sunday nhé!

Quang Võ : Dạ, em đã tìm kỹ mấy bữa nay rồi đó anh! Không có truyện nào có tựa đó hay tương tự. Chắc là nó thuộc loại MH370 rồi, hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Hu hu !

Anh được đăng anh phải nhớ chứ em,

Những năm lớp 11 lớp 12 gì đó… chuyện về những kỷ niệm của cậu học trò có con dế thôi , không phải cái tựa là Con dế mùa đông , em tìm thêm năm 71-72 xem.

Anh đã lộn năm số xuân Kỷ Dậu ...vì thời gian qua lâu quá rồi ...1 truyện ngắn bút hiệu hình như là 2 chữ. (cười, hai mắt trái tim)

12 tháng 2 15:46

Quang Võ : Anh ôi, mấy chuyện tương tự như vầy em gặp hoài! Để thong thả em kể anh nghe vài chuyện cười ra nước mắt luôn! Nghe xong bảo đảm anh không còn tin vào... cái gì nữa, hi hi!

Chuyện thứ nhất: có lần chị Kim Hài nhờ em tìm giúp một truyện ngắn của chị nói về thời thơ ấu của Lý Công Uẩn làm chú tiểu ở chùa. Kết quả như thế nào anh biết không? Chú tiểu đó hoàn toàn không phải là Lý Công Uẩn, mà là một chú tiểu khác, sống ở thời nhà Trần chống quân Nguyên! Đó, anh còn tự tin vào trí nhớ mình nữa thôi!

Nguyễn Thi Hùng : Hu hu... anh hiểu mà !

Vì ý các truyện TH hơi na ná nhau mà nếu không nhớ tên truyện và bút hiệu thì cực khó.

Thôi đề khi nào có dịp, anh đến thăm em... một chiều mưa thì amh tìm ra liền à... (cười) Em có đủ bộ mà.

Quang Võ : Nếu anh vẫn tự tin, mới anh nghe tiếp chuyện thứ hai… (tự ý đục bỏ)

Nhưng rồi em cũng phải ráng tìm cho ảnh vui, kết quả là con số không to tướng!

Nguyễn Thi Hùng : Em thì đúng là .. chứng nhân lịch sử của TH rồi , anh phục em thiệt... để có dịp anh sẽ thăm em  để tìm nhé... vì đúng là nhiều truyện TH cứ na ná như nhau.

Quang Võ : Còn nhiều chuyện ly kỳ lắm anh! Tóm lại là như vầy: người nhờ tìm thì cho là em tìm chưa kỹ, em thì cho là người đó già rồi lẩm cẩm. Thế là hai bên đều ấm ức, hi hi!.

Nguyễn Thi Hùng : Nhưng anh là dân Y em ơi , trí nhớ khá tốt mà.

Để anh Đình Vân về đi.

Quang Võ : Trí nhớ lâu ngày bị khúc xạ hết, anh tin em đi!

À, vẫn còn một trường hợp đặc biệt nữa để em kể anh nghe.

Đó là bài in rồi bị kiểm duyệt, tòa soạn phải gỡ bỏ thay bài khác. Em có hai số báo cùng số mà số này in bài thơ này, số kia in bài thơ khác trên cùng một trang. chuyện này đúng là hi hữu nhưng vẫn xảy ra.

(tự ý đục bỏ một đoạn riêng tư)

Mà anh có vẻ cũng rảnh rang nhỉ.

Em tưởng bác sĩ là chẳng có lúc nào rảnh chứ

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha anh về… hưu rồi em.

Quang Võ :Hôm qua em có lên SG đấy

mà biết anh ở đâu

Nguyễn Thi Hùng : Chỉ làm pm và ở FV

Quang Võ : pm là gì anh?

Nguyễn Thi Hùng : Vậy hả ?

Là phòng mạch.

Anh ở Q3.

Khi em lên SG thì phone cho anh.

Thứ bảy và chủ nhật anh rảnh, mời em lunch hay coffee nhé và bàn chuyện... Tuổi Hoa (cười) Ngày thường anh bận

DĐ 0903609……

Quang Võ : Dạ, cảm ơn anh, em sẽ lưu lại

để dành, hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha... để khi em... nhức đầu chóng mặt nhé.

Quang Võ : Dạ, lỡ xỉu dọc đường có người đến chở vô... nhà xác, hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha! Em hay giúp người thì được vô... Sea food Restaurant đó.

Quang Võ : Em là Đèn Biển chứ phải hải sản gì đâu, hi hi!

Vô đó tỉnh lại chắc là được bữa hải sản ngon lành do anh đãi, hi hi!

Em thích hải sản lắm đó anh!

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha! Đèn biển thì ăn... xăng dầu nhé.

Thôi nói đùa thôi, bữa nào mời em Sea food.

Quang Võ : Lục mãi mới có một truyện tựa là Hai chú dế nhỏ mà hổng ăn nhằm gì tới truyện anh kể hết trơn, hi hi!

Truyện anh "bự" lắm, nếu có là thấy ngay vì em rà từng trang mà

Chừng nào bài thơ nhỏ xíu mới sót được

rà từ năm 1968 tới hết luôn

Báo thì nhiều thiệt nhưng nếu lật từng trang thì cũng chỉ mất độ nửa ngày thôi

Lúc anh nhắc truyện Sỏi đá là em biết có liền vì em đã thấy qua rồi

À, em tính đăng truyện Sỏi đá để kỷ niệm ngày... quen biết anh đó

mà sao đọc thấy hơi lộn xộn

ban đầu thì ba đứa bạn, sau lại chỉ còn hai

hình như anh thiếu dấu phân đoạn thì phải

anh xem lại giúp em nhé.

Nguyễn Thi Hùng : Truyện v một đứa bé mà trong truyện hình như có con dế gáy vào mùa đông chứ không phải mùa mưa và 1 s kỷ niệm như nhìn trái sao rơi từ cây sao.

Quang Võ : Có thể truyện chưa đăng.

Nguyễn Thi Hùng : Truyện viết hồi bé mà em (cười) hơi lộn xộn

Đăng rồi em.

Chắc chắn.

Quang Võ : Mưa cao nguyên anh còn không nhớ kia mà

Hay là có dính dáng đến chính trị gì không

mà bị kiểm duyệt gỡ mất rồi, hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Hu hu, vì anh tưởng không được đăng bài Mưa cao nguyên

Quang Võ : Anh T.N Hưởng cũng nói y như anh vậy

ảnh nói có một bài thơ của ảnh dài tới ba trang được đăng rồi…

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha, truyện đó anh nhớ mua ở sạp báo mà em, làm sao bị kiểm duyệt được.

Quang Võ : em kiếm ra tới hai bài có cùng tên cho ảnh mà ảnh vẫn nói còn bài nữa.

Hôm nào anh ghé nhà em rồi em cho anh kiếm, hi hi!

Nhưng mà phải cá độ à.

chớ em "ức" lắm rồi, hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Anh T.N Hưởng khỏe chứ em ?

Thơ anh ấy đặc trưng Nam bộ. Anh thích!

Quang Võ : Dạ, ảnh khỏe.

Ngày nào cũng ngồi quán cà phê làm thơ,

bài thơ bị kiểm duyệt hồi nãy em nói là của ảnh đó, đúng số 165 luôn.

Nguyễn Thi Hùng : Hi hi, thôi để anh Dinh Van về rồi anh và anh ấy ghé thăm em.

Quang Võ : Anh Đình chắc còn lâu mới về anh.

Thôi muộn rồi, em phải đi tưới cây

tạm biệt anh, và con dế của anh nữa, hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Không có đâu,

Anh sắp mời anh ấy về giảng bài

Quang Võ : Dế ôi là dế !

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha !

Thanks em nhieu

Beautiful sunday nhé, bye em.

Quang Võ : Dạ, em tắt máy đây.

14 tháng 2 11:36

Quang Võ : Anh ôi, anh có quen tác giả nào tên là Nguyễn Tịnh không?

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha đúng rồi!

Nguyễn Tịnh là anh.

(cười ngất)

Quang Võ : Vậy có lẽ em tìm ra truyện anh nói rồi đấy.

Nhưng Nguyễn Tịnh có tới 2 truyện đăng trên Tuổi Hoa cơ.

Nguyễn Thi Hùng : Thanks em nhiều lắm nhé.

Anh chỉ nhớ bút hiệu 2 chữ.

Quang Võ : Vậy là trí nhớ anh quá... kém chứ tốt chỗ nào đâu, hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha, vậy là không có truyện nào bị loại.

Quang Võ : Bút hiệu của anh anh còn không nhớ mà.

Anh nhớ truyện Cây đinh rỉ không?

Nguyễn Thi Hùng : Thôi em bảo trí nhớ anh kém là đúng rồi .

Hi hi... đúng rồi em, nhưng quên cốt truyện rồi.

Quang Võ : Truyện Con dế... mà anh nói đó, nếu không phải là người kiên trì như em thì chắc tới... tết mới tìm ra, hi hi!

Vì nó chỉ nhắc đến con dế và mấy cây sao ở mấy dòng cuối thôi

cũng không có mùa đông nào ở đây.

Nguyễn Thi Hùng : Hi hi quá đúng

Chỉ có em mới tìm ra nổi

Many thanks

Quang Võ : em phải rà soát từng milimet đấy.

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha em chọc quê anh hoài.

Quang Võ : Anh nhìn hình bìa coi có nhớ không nhé.

Nguyễn Thi Hùng : Sẽ có quà cho em

Ok

(Hình bìa TH số 205)

Quang Võ : Quen không anh?

Trong số đó đó.

Nguyễn Thi Hùng : Cái này là truyện con dể?

Quang Võ : Tựa là Tuổi Thơ.

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha, đúng rồi.

Quang Võ : Toàn nói chuyện đánh đáo bắn bi.

Nguyễn Thi Hùng : Đúng.

Quang Võ : Không hiểu sao em lại quyết tâm đọc cho hết

và phát hiện có nói về con dế và mấy trái sao xoay.

Chắc là do linh cảm.

Nguyễn Thi Hùng : Còn truyện kia lại quên như Mưa cao nguyên.

Em hay thiệt.

Quang Võ : Thôi hẹn anh chiều nay em gởi hai truyện đó.

Bây giờ tới giờ cơm rồi

tạm biệt anh!

Nguyễn Thi Hùng : Cám ơn em nhé.

Bữa nào lên SG phone cho anh

Bye em

Quang Võ : Dạ.

14 tháng 2 16:35

Quang Võ : Em gởi anh hai truyện ngắn còn lại và một hình bìa nữa cho bài Cây đinh rỉ. Chiều nay anh nhậu thôi cũng no, hi hi!

(hình chụp truyện ngắn Cây đinh rỉ, Tuổi thơ và hình bìa TH số 195)

Thế là đoàn tụ với "con cái" anh như chưa hề có cuộc chia ly nhé. hi hi!

Nguyễn Thi Hùng : Ha ha cám ơn em nhiều lắm (mặt cười) Đúng là tìm được trẻ lạc... nhờ công của em đó nhe.

(ba ngón tay cái giơ lên) Tháng 11 này anh Vân về đó em.

Khi nào em lên SG vào thứ 7 hay CN thì phone anh nhé.

(Dấu like)

BS Nguyễn Thi Hùng và cháu nội