Chào các bạn,
Mình vẫn hay tâm sự với những người quen của Tuổi Hoa là anh Trang Vy (tên thật là Trần Thượng Thái, rất vui tính, đã từng phụ trách mục Dzíc Dzắc trên Tuổi Hoa một thời gian dài trước khi đăng lính và "trao lại" cho "chủ cũ" là anh Hà Tĩnh) ra đi lúc rối reng quá nên không ai kịp viết cho anh vài hàng tưởng nhớ để anh mang theo làm kỷ niệm. Bất ngờ làm sao, hôm kia mình nhận được một bài thơ ký tên là Nhã Uyên, viết về anh Trang Vy với những tình cảm tiếc thương đầy xúc động. Cứ như là tác giả đọc được ý nghĩ của mình vậy! Bài thơ có tựa là Gửi Hương Hoa Nắng (Hoa Nắng chính là bút nhóm văn nghệ do anh Trang Vy làm trưởng nhóm, có rất nhiều thơ đăng trên Tuổi Hoa) Các bạn biết không, mình chỉ nhận được bài thơ, ngoài ra không có một lời nhắn nào khác, nếu không có chị Trần thị Phương Lan nói trước, chắc mình không thể nào biết được Nhã Uyên chính là em gái của anh Trang Vy! Mình quyết định cho đăng bài thơ ngay ngày hôm sau tức là hôm qua, đồng thời gởi cho chị một tin nhắn hỏi thăm tin tức. Không lâu sau, mình nhận được thư hồi âm của chị, kể cho mình nghe thật nhiều chuyện ngày xưa, chuyện về anh Trang Vy, thật là cảm động quá chừng! Vậy là cuối cùng mình đã được toại nguyện, đúng là "cầu được ước thấy"! Anh Trang Vy đang ở một nơi nào đó xa xôi, nơi không có cảnh chém giết hận thù, chắc cũng vui và mãn nguyện khi biết được ở đây vẫn còn nhiều người nhắc tới anh với những tình cảm đầy yêu thương trìu mến. Bài thơ này đáng lẽ mình giới thiệu ngày hôm qua, nhưng vì không muốn ảnh hưởng đến ngày vui của anh Hà Tĩnh nên dời lại hôm nay. Mình có đăng kèm một tấm hình của anh do anh Duy Nguyên (Trần Hữu Nghiêm) scan tặng. Tấm hình thật là quý giá! Chân thành cảm ơn anh và xin mời các bạn vào xem:
Gửi Người Mang Tên Trang
Trong cơn mơ, vẫn thấy anh quanh quẩn
Trong cơn mơ, vẫn thấy anh quanh quẩn
Như ngày nào vương vấn với nàng thơ
Tuổi học trò, tuổi mới lớn mộng mơ
Trôi theo gió mà hững hờ sách vở
Hồn anh hát, ca vui từng hơi thở
Cho đến giờ anh bỏ dở cuộc chơi
Trong một ngày hoa nắng tắt không lời
Trong một chốc buông rơi theo cát bụi...
Như mật ngọt anh cất đầy trong túi
Tặng cho đời, anh cắm cúi làm thơ
Thơ có duyên nên không đợi không chờ
Anh vội vã ươm mơ khi tuổi nhỏ...
Như cơn gỉó đùa reo trên ngọn cỏ
Như nắng êm làm sáng tỏ vườn xanh
Như ngất ngây lời chim hót trên cành
Tơ trời có mong manh trong mắt ướt...
Và buổi ấy, ngày qua ngày lần lượt
Mang hồn anh theo vượt những chân chim
Lập bút nhóm, anh vẫn cố đi tìm
Vần thơ lạ trong tim anh mới nở
Hát đi anh, nàng thơ anh nặng nợ
Nàng vẫn chờ... anh dang dở mối duyên
Dẫu phong ba làm ̣đắm vỡ con thuyền
Những dòng chữ anh để đời không chết
Người mộng mơ... chuyện kể hoài không hết
Như mối tinh đầu cuối với nàng thơ
Khi nắng tắt, hồn lặng lẽ trong mơ
Se sẽ gọi tên anh trong gió lộng
Và như vậy, đọc bài thơ sống động
Là vườn hồng là cửa rộng đón anh
Không thành công nhưng anh đã thành danh
Theo ý ngọc, lời vàng anh để lại
Dòng thơ mới có làm anh thư thái
Xin một lần được hái trái yêu thương
Hạt giống kia anh vương vãi trên ̣đường
Đã kết quả thơm hương theo Hoa Nắng.
Nhã Uyên
Thương Tặng Anh Trang Vy