Hương xưa mãi ngát trong hồn
Tuổi Hoa ngày cũ luôn còn trong tim
Tuổi Hoa ngày cũ luôn còn trong tim
Mai thân,
Thật không ngờ là Đèn Biển tìm được bài thơ trích trong truyện của mình. Hay thật. Đèn Biển thật có tình với Tuổi Hoa.
Mình đọc lại truyện của mình, tức cười quá, nhớ trang bìa là hình đại
đăng khoa tiểu đăng khoa của anh Vi Vi vẽ. Một cái bìa màu đỏ vui tươi.
Bài mình viết thích hợp với bìa.
Mai biết không lúc đó mình sưu tập được hình bìa của Tuổi Hoa, nhờ anh Hà Tĩnh, lần nào in xong mình dặn anh cho xin tờ bìa để dành, đóng lại thành một quyển. Không biết ai mượn không trả, tiếc Mai há, nếu không bây giờ scan lại đưa thành bộ sưu tập bìa Tuổi Hoa!
Mai biết không lúc đó mình sưu tập được hình bìa của Tuổi Hoa, nhờ anh Hà Tĩnh, lần nào in xong mình dặn anh cho xin tờ bìa để dành, đóng lại thành một quyển. Không biết ai mượn không trả, tiếc Mai há, nếu không bây giờ scan lại đưa thành bộ sưu tập bìa Tuổi Hoa!
Bây giờ chúng ta có gặp nhau, ai cũng già hết rồi, nên mình không
nghĩ gặp lại làm chi. Cứ để mọi thứ ngát hương trong hồn như thế, đôi
khi hay. Mai biết không, mình đã mơ một ngày họp mặt Tuổi Hoa, biết bao
năm nghĩ đến điều đó, từ ngày chia xa. Bây giờ năm tháng qua, chờ mong
đó đã nhạt, một thoáng mà mấy mươi năm thăng trầm đi qua! Mọi thứ chỉ
còn mỉm cười khi nhớ đến. May mà tình cờ chúng ta gặp lại nhau, nhìn
nhau qua bóng hình xưa!
Nguyễn Quỳnh